Từ "bủng" trong tiếng Việt có nghĩa là nói về một trạng thái của khuôn mặt, thường là mặt xỉ, nhợt nhạt do ốm lâu hoặc thiếu máu. Khi một người có khuôn mặt bủng, họ có thể trông yếu ớt, không có sức sống và màu da có thể nhợt nhạt.
Mặt bủng: "Sau khi bệnh nặng, cô ấy trông thật bủng, da dẻ xanh xao."
Trạng thái bủng: "Anh ấy đã phải nằm viện lâu nên khuôn mặt bủng bã, không còn sức sống như trước."