Từ "ngút" trong tiếng Việt có nghĩa chính là "bốc lên cao", thường được dùng để miêu tả hiện tượng khói, sương, hoặc một cái gì đó tỏa ra một cách mạnh mẽ và dày đặc, có thể làm cho người ta cảm thấy khó chịu hoặc không nhìn rõ.
Khói ngút: Cụm từ này thường được dùng để mô tả khói bốc lên nhiều và dày đặc, ví dụ trong một vụ cháy hoặc khi nấu ăn.
Sương ngút: Từ này có thể dùng để chỉ sương mù dày đặc, che khuất tầm nhìn.
Ngút ngàn: Đây là một biến thể nâng cao của từ "ngút", thường dùng để chỉ sự bao la, rộng lớn.
Bốc: Có nghĩa là tỏa ra hoặc phát ra một cách mạnh mẽ.
Tỏa: Có nghĩa tương tự, nhưng thường dùng cho các chất khí hoặc hương vị.