Từ "mãnh" trong tiếng Việt có nghĩa chính là chỉ người chưa có vợ con mà đã chết. Đây là một từ có tính chất hơi trang trọng và thường được sử dụng trong các ngữ cảnh liên quan đến tang lễ hoặc khi nói về cuộc sống và cái chết.
Các sử dụng của từ "mãnh":
Sử dụng trong ngữ cảnh tang lễ:
Ví dụ: "Người mãnh này mất sớm quá, còn chưa kịp lập gia đình."
Trong câu này, từ "mãnh" dùng để chỉ người đã chết nhưng chưa kết hôn.
Trong văn học hay thơ ca:
Ví dụ: "Hồn mãnh lang thang giữa dòng đời."
Ở đây, "mãnh" có thể được dùng để tạo nên hình ảnh về một người trẻ tuổi không có gia đình, thể hiện sự cô đơn.
Phân biệt với các từ gần giống:
"Mới": Từ "mới" có thể chỉ người trẻ tuổi, nhưng không nhất thiết phải là người chưa lập gia đình.
"Mồ côi": Từ này chỉ người không có cha mẹ, không liên quan đến việc lập gia đình.
Từ đồng nghĩa:
Các biến thể:
Cách sử dụng nâng cao:
Kết luận:
Từ "mãnh" là một từ đặc biệt trong tiếng Việt, dùng để chỉ những người chưa lập gia đình đã qua đời. Nó mang trong mình nỗi buồn và sự tiếc nuối, thể hiện trong nhiều tác phẩm văn học và trong các cuộc trò chuyện về cái chết và sự sống.