Từ "bế" trong tiếng Việt có nghĩa là mang hoặc nâng một đứa trẻ, một con vật nhỏ lên tay hoặc trên người. Khi chúng ta bế, thường là để giữ cho đứa trẻ hoặc con vật đó an toàn và gần gũi với mình.
Các cách sử dụng từ "bế":
Sử dụng trong ngữ cảnh khác:
"Bế em bé" (Nâng em bé lên).
"Bế ông bà" (Mang ông bà ra ngoài, có thể là trong trường hợp cần giúp đỡ).
Một số từ gần giống và từ đồng nghĩa:
Con bồng: tương tự như "bế", cũng có nghĩa là ôm hoặc nâng đứa trẻ lên nhưng có phần nhẹ nhàng hơn.
Con dắt: có nghĩa là dẫn một đứa trẻ hoặc con vật đi bên cạnh, không phải bế lên.
Con mang: có thể dùng để chỉ việc mang một cái gì đó, nhưng không nhất thiết phải là ôm.
Các nghĩa khác và biến thể của từ:
Bế tắc: Ở đây "bế" không còn nghĩa là mang, mà có nghĩa là không thể tiến xa hơn, giống như một tình huống khó khăn không có giải pháp.
Bế mạc: Nghĩa là kết thúc một sự kiện nào đó, như hội nghị hay buổi họp.
Chú ý phân biệt:
"Bế" thường dùng cho người và con vật nhỏ, trong khi "mang" có thể dùng cho cả đồ vật lớn.
"Bồng" thường nhẹ nhàng hơn, có nghĩa là ôm ấp, còn "bế" thì nhấn mạnh vào hành động nâng lên.
Ví dụ nâng cao: