Từ "bướng" trong tiếng Việt được sử dụng để miêu tả một người có tính cách cứng đầu, khó bảo, không chịu nghe lời. Khi ai đó được gọi là "bướng", có nghĩa là họ không dễ dàng chấp nhận sự chỉ dẫn hay ý kiến của người khác, thậm chí có thể phản đối hoặc làm ngược lại.
Câu đơn giản: "Tính nó bướng nên cứ bị bố nó đánh."
Câu nâng cao: "Dù đã được nhắc nhở nhiều lần, nhưng cô ấy vẫn bướng bỉnh không chịu thay đổi cách làm việc."