Từ "khái" trong tiếng Việt có nghĩa là một tính từ, thường được dùng để miêu tả một người có tính cách tự lập, không muốn nhận sự giúp đỡ từ người khác, hoặc không muốn quỵ lụy, phụ thuộc vào ai. Người có tính "khái" thường tự tin vào khả năng của mình và thích làm mọi việc một mình.
Câu đơn giản: "Cô ấy rất khái, không bao giờ nhờ vả ai khi cần giúp đỡ."
Câu phức tạp: "Dù gặp khó khăn trong công việc, nhưng anh ta vẫn khái lắm, không muốn ai can thiệp."