Từ "ruộng" trong tiếng Việt có nghĩa là một khu đất được sử dụng để trồng trọt, thường là các loại cây lương thực như lúa, ngô, hoặc các loại rau củ. Ruộng thường nằm ở ngoài đồng và xung quanh thường có bờ đất để ngăn cách với các khu vực khác.
Định nghĩa đơn giản:
Ví dụ sử dụng:
Câu đơn giản: "Mùa hè, tôi thích ra đồng ngắm ruộng lúa chín vàng."
Câu nâng cao: "Người nông dân chăm sóc ruộng của mình rất cẩn thận để có mùa màng bội thu."
Phân biệt các biến thể của từ:
Ruộng lúa: Đất trồng lúa, thường có nước.
Ruộng rau: Đất trồng rau, có thể không cần nhiều nước như ruộng lúa.
Ruộng nước: Ruộng có nước, thường để trồng lúa.
Các từ gần giống:
Đồng: Cũng là một khu vực đất trồng trọt, nhưng thường rộng hơn và có thể không chỉ là ruộng.
Vườn: Thường là khu đất nhỏ hơn, được trồng cây ăn quả hoặc hoa.
Từ đồng nghĩa:
Đất canh tác: Nói chung về đất dùng để trồng trọt.
Cánh đồng: Một khu vực lớn đất trồng trọt, nhưng có thể không nhất thiết là "ruộng".
Các cách sử dụng khác:
Khi nói về "ruộng" trong văn hóa, có thể dùng trong các câu ca dao, tục ngữ, ví dụ: "Ruộng bậc thang" - chỉ những vùng đất trồng lúa ở miền núi.
"Ruộng" cũng có thể được dùng trong các ngữ cảnh khác như "ruộng muối" (đất dùng để sản xuất muối).
Lưu ý:
Khi học về từ "ruộng", bạn nên chú ý đến ngữ cảnh sử dụng để hiểu rõ hơn về ý nghĩa của từ này trong từng trường hợp cụ thể.