Từ "phếch" trong tiếng Việt có nghĩa chủ yếu là chỉ tình trạng màu sắc của một vật nào đó đã bị phai, nhạt gần đến màu trắng. Khi một vật có màu sắc không còn tươi sáng, mà trở nên nhạt đi, thì người ta có thể dùng từ "phếch" để miêu tả.
Định nghĩa:
Ví dụ sử dụng:
Cái áo bạc phếch: Áo này đã bị phai màu, không còn tươi sáng như trước.
Bức tranh phếch màu: Bức tranh này đã cũ, màu sắc không còn rõ nét nữa.
Tường nhà phếch: Tường nhà đã bị mưa nắng làm cho màu sắc nhạt đi.
Các cách sử dụng nâng cao:
Các biến thể và từ gần giống:
Phai: Cũng chỉ tình trạng màu sắc bị nhạt đi, nhưng từ này thường dùng chung cho nhiều loại màu sắc hơn.
Bạc: Cũng có nghĩa là màu sắc nhạt hoặc phai, nhưng thường chỉ dùng cho những vật mang màu bạc hoặc ánh kim.
Nhạt: Từ này có thể chỉ về độ đậm nhạt của màu sắc, không nhất thiết phải là màu đã phai.
Từ đồng nghĩa:
Nhạt nhòa: Chỉ màu sắc không rõ ràng, mờ đi.
Mờ: Có thể dùng để chỉ hình ảnh hay màu sắc không rõ nét, nhưng không nhất thiết phải là màu đã phai.
Từ liên quan:
Cũ: Thường dùng để chỉ một vật đã sử dụng lâu, có thể dẫn đến tình trạng màu sắc bị phai.
Tàn phai: Có thể sử dụng trong ngữ cảnh cảm xúc hay kỷ niệm, chỉ sự giảm sút theo thời gian.
Lưu ý:
Khi sử dụng từ "phếch", bạn cần chú ý rằng từ này thường gắn liền với những vật có màu sắc rõ ràng trước đó, và khi màu sắc đó trở nên nhạt dần, người ta mới sử dụng từ này để diễn đạt.