Từ "betrayer" trong tiếng Anh là một danh từ, có nghĩa là "kẻ phản bội." Người được gọi là "betrayer" thường là người đã không giữ lời hứa, lừa dối hoặc phản bội lòng tin của người khác. Từ này có thể được dùng trong nhiều ngữ cảnh khác nhau, từ quan hệ cá nhân cho đến các vấn đề lớn hơn như chính trị hoặc quốc gia.
Câu cơ bản:
Câu nâng cao:
Trong tình huống cá nhân:
Betray (động từ): Phản bội, lừa dối.
Betrayal (danh từ): Hành động phản bội.
Backstab: Đâm sau lưng (phản bội một cách lén lút).
Sell out: Phản bội (thường dùng trong ngữ cảnh từ bỏ nguyên tắc vì lợi ích cá nhân).
Từ "betrayer" không chỉ đơn thuần là một từ để chỉ kẻ phản bội, mà còn mang theo nhiều ý nghĩa và sắc thái khác nhau trong ngữ cảnh.