Từ "đuốc" trong tiếng Việt có nghĩa chính là một bó nứa hoặc tre được dùng để đốt, tạo ra ánh sáng. Đây là một công cụ truyền thống trong văn hóa Việt Nam, thường được sử dụng trong các hoạt động ngoài trời, trong những buổi lễ hội, hoặc khi đi vào những khu vực tối.
Nghĩa đầu tiên: Đuốc là một bó nứa hoặc tre dùng để đốt cho sáng.
Nghĩa thứ hai: Đuốc còn mang nghĩa là sự soi sáng, có thể dùng theo nghĩa bóng.
Châm ngòi cho một cuộc tranh luận: Có thể nói "đuốc" như một biểu tượng cho việc khơi dậy tư tưởng, ý tưởng, hoặc thảo luận. Ví dụ: "Cuộc gặp này như một cây đuốc, châm ngòi cho những cuộc tranh luận sôi nổi."
Ánh sáng tri thức: Trong văn học hoặc triết học, "đuốc" có thể dùng để chỉ sự hiểu biết, tri thức. Ví dụ: "Sách vở là đuốc soi sáng con đường tri thức của nhân loại."
Khi sử dụng từ "đuốc", cần phân biệt rõ giữa nghĩa đen (công cụ chiếu sáng) và nghĩa bóng (hình ảnh tri thức, ánh sáng tinh thần).