Từ "thiềm" trong tiếng Việt có nghĩa chính là chỉ mặt trăng, đặc biệt là trong văn học cổ điển. Tuy nhiên, từ này không phải là từ thông dụng trong giao tiếp hàng ngày mà thường xuất hiện trong các tác phẩm thơ ca, văn học cổ điển Việt Nam.
Trong thơ ca: "Ngắm trăng thiềm sáng tỏ, lòng người như được thả bay."
Trong văn chương: "Cung thiềm rọi xuống dòng sông, tạo nên những mảng sáng lung linh."