Từ "aphonous" làmộttính từtrongtiếngAnh, có nghĩalà "mấttiếng" hoặc "khôngcóâm thanh". Từnàythườngđượcsử dụngtrongngữ cảnhmô tảmộttình trạngkhôngphát ra âm thanh, hoặckhôngcókhả năngnói.
Định nghĩa:
Aphonous (tính từ): khôngcóâm thanh, mấttiếng, không thểnói.
Vídụsử dụng:
Câuđơn giản:
"Aftertheaccident, he becameaphonousandcouldnotspeak."
"Aphonic": tính từcó nghĩalàkhôngcóâm thanhhoặcmấtkhả năngnói. Vídụ: "He wasaphonicdueto a severe throatinfection." (Anhấymấttiếng do nhiễm trùnghọngnặng.)
Từgầngiống:
Mute: khôngnóiđượchoặcim lặng.
Silent: im lặng, khôngphát ra âm thanh.
Từđồng nghĩa:
Voiceless: khôngcótiếng nói.
Speechless: không thểnói, thườngdùngđểmiêu tảcảm xúchoặcsựkinh ngạc.
Idiomsvà phrasal verbs:
At a lossforwords: khôngbiếtnóigì, thườngvìcảm xúcmạnh mẽ hoặcbất ngờ.
Vídụ: "Whenshereceivedtheaward, shewasat a lossfor words." (Khi nhậngiải thưởng, côấykhôngbiếtnóigì.)
Cáchsử dụngkhác:
Từ "aphonous" khôngphổ biếntronggiao tiếphàng ngàyvàthườngđượcthấytrong văn viếthoặctrongcáctìnhhuốngchuyên môn, nhưy học. Hãycẩn thận khi sử dụngtừnàyđểđảm bảorằngngườinghehoặcngườiđọchiểurõngữ cảnh.